Dưới đây là danh sách truyện ngôn tình ngắn có độ dài 10 chương. Một vài truyện mang nội dung hài hước.
Yêu trong yên lặng
Tác giả: Hậu Đã
Yêu trong yên lặng là một câu chuyện nhẹ nhàng, xúc động. Là truyện có nam chính tàn tật. Tuy là người khiếm khuyết so với người bình thường nhưng nếu bạn đọc cuốn truyện này thì sẽ thấy ở anh toát lên một sự kiên cường, lạc quan, không đầu hàng trước số phận của chính mình.
Hiểu Toàn - nữ chính xuất hiện với sự đáng yêu của mình. Một tình cảm chân thành và trong sáng mà cô dành cho nam chính.
Truyện có thể không làm bạn phải sướt mướt nhưng có thể để lại trong lòng bạn một ấn tượng, một bài học về tinh thần tiến bước trước những nghiệt ngã của cuộc đời. Bên cạnh đó là một tình yêu sâu đậm mà họ dành cho nhau.
Cặp đôi xui xẻo
Tác giả: Trạm Lượng
Thực sự đây là một câu chuyện rất hài hước. Vì bị chó đuổi mà vô tình thành đôi thành cặp :)).
Nhưng khi nụ hôn đầu tiên của cô bị hắn cường đoạt đi, vậy mà hắn lại hoàn toàn không nói sorry với cô.
Còn dám khăng khăng nói đó chẳng qua là dán “Salonpas” mà thôi, bảo cô đừng so đo như vậy.
Cái này, cái này... mà còn có thể nhịn được thì không gì không thể nhịn nữa. Cô quyết định chiến tranh lạnh với hắn, xem xem ai lợi hại hơn?
Nhưng khi hắn bị cô chỉnh thảm, số xui phát huy công lực, trở thành đệ tử của thần xui xẻo thật sự thì…
Cô lại không nỡ hơn bất cứ ai, nhịn không được mà muốn dịu dàng với hắn một chút.
Cái này... chẳng lẽ là tình yêu?!
Nghĩ như vậy, hai “đại biểu xui xẻo” lập tức quyết định dắt tay nhau đi về phía con đường hạnh phúc thênh thang.
Có điều...xui xẻo sẽ không di truyền mới đúng chứ!
Dã man kiều thê đánh tới đây
Xuyên không còn tặng quần áo và trang bị, hệ thống xuyên không này cũng rất chu đáo đi.
Nhưng…… Vì sao lại là nam trang? Lại còn bắt gặp phải ánh mắt kinh hỉ của vị ân công đẹp trai xuất chúng Âu Mãi Giới, thì ra nàng gặp phải gay? Thật là quá tệ đi,
Người ta xuyên qua, gặp đại hiệp, gặp hoàng đế, chờ làm minh chủ phu nhân, làm hoàng hậu,
Còn nàng, thật đáng buồn vì trắng tay nên không thể không giả trang làm một con thỏ đực
Mỗi ngày tiếp theo, nàng đối với khung cảnh cùng mỹ nam ngồi dưới ánh trăng nói chuyện yêu đương thèm đến nhỏ dãi,
Thẳng đến khi bàn tay của hắn kìm lòng không đậu sờ lên bộ ngực vĩ đại của nàng, nàng mới phát hiện ──
Người này đã sớm nhìn thấu nàng, không nói ra, chính là bởi vì thuận tiện muốn trêu chọc nàng
×! Đúng là đầy một bụng đen tối, hắn không biết rằng nàng vì muốn nói thật với hắn mà phiền não bao lâu ư.
Vốn tưởng rằng hai người không còn gì trở ngại, có thể thuận lợi hợp lẽ ở chung một chỗ,
Ai ngờ hắn sớm đã có hôn ước,
Vô cớ trở thành người thứ ba, nàng vô cùng tức giận , quyết tâm cắt đứt mọi quan hệ với hắn.
Mà hắn ở mặt ngoài ra vẻ sảng khoái thả người, đợi sau khi nàng đi rồi mới mặt dày mày dạn quấn theo.
Khiến nàng ngoài ý muốn phát hiện hắn giấu diếm nàng một bí mật rất lớn……
Người vợ mua vé bổ sung
Nếu nó thích dì, dì cũng thích nó, vừa lúc mẹ nó đã mất, mà đứa con của dì cũng đã chết, như vậy tại sao nó không dứt khoát nghĩ ra biện pháp, biến dì thành mẹ nó?
Con ngươi to của An Bách lóe lên tia sáng, vì càm giác đắc ý không thôi, cũng không nhịn được cười đến toét miệng.
"Chuyện gì làm cho hai người vui vẻ như vậy?"
Bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi của Tạ Phái Hiên chẳng biết từ lúc nào đã đi tới phía sau hai người, giọng nói trầm thấp vừa vang lên, đã dọa Vương Du Hàm giật mình.
"Sao anh lại tới đây?" Cô trừng mắt, nhìn anh đột nhiên xuất hiện.
"Tôi tới đón An Bách tan học." Vẻ mặt anh tỏ ra như đây là chuyện đương nhiên.
"A, nhưng..." Tại sao mẹ Lưu không nói cho cô biết, anh cũng tới đây.
Anh không có để ý tới vẻ mặt ngạc nhiên của cô, vuốt vuốt đầu An Bách, "An Bách, cha tới đón con ... con có vui không?"
"Vui!" Trên khuôn mặt nho nhỏ của An Bách tràn đầy hưng phấn, đây là lần đầu tiên cha tự mình tới trường học đón nó, tất nhiên là nó rất vui rồi!
Cô tình nhân nhỏ dễ thương
Mạnh Tĩnh Vi vốn đang cúi đầu, cảm thấy Lục Thiên Hữu lại truyền đến ánh mắt nóng rực, cô theo phản xạ ngẩng đầu nhìn anh, thấy anh đang khẽ mỉm cười nhìn cô, cô không khỏi đỏ bừng mặt lại tiếp tục cúi đầu.
Lục Thiên Hữu đặt tờ báo xuống, thân thể khẽ nghiêng về phía trước, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, dịu dàng khẽ hôn lên trán cô.
Anh bất ngờ làm như vậy khiến Mạnh Tĩnh Vi kinh ngạc, bàn tay nhỏ bé buông lỏng, cái ly theo động tác của cô rơi xuống…
Lục Thiên Hữu lanh tay lẹ mắt tiếp được cái ly, không cho nó rơi xuống dưới mặt bàn.
“Nhìn cô sợ kìa! Không hài lòng với nụ hôn của tôi sao?” Anh cố ý sưng mặt lên hỏi.
Mạnh Tĩnh Vi khe khẽ cắn cắn môi, không biết nên đáp là có hay không.
Bộ dáng khó xử của cô khiến anh đột nhiên nảy ra ý nghĩ tinh quái, vừa nghĩ đến liền giơ tay nâng cằm của cô lên, cúi đầu trao cho cô nụ hôn bá đạo mà nồng nhiệt, cho đến khi hô hấp của cô trở nên dồn dập, anh mới buông cô ra.
“Vậy thì cô thích nụ hôn này phải không?” Anh cười đến xấu xa.
Mạnh Tĩnh Vi không đáp, mặt lại đỏ bừng lên.
Lục Thiên Hữu nhìn thấy không khỏi cười to, giống như là đứa trẻ thực hiện được trò đùa dai.
“Hai công việc kia giải quyết sao rồi?” Anh đột nhiên hỏi.
“Hôm nay tôi không cần đi làm.”
“Vậy thì tốt, đi thay bộ quần áo khác, tôi dẫn cô đi dạo phố.”
Đi dạo phố? Danh từ này thật xa lạ, lại xa vời quá, kể từ sau khi cha cô qua đời, món nợ trong nhà liền nặng nề đè trên vai cô. Từ lúc đó trở đi, cô đã mất đi quyền được vui vẻ trải qua tuổi thanh xuân của mình.
Lục Thiên Hữu không để cho cô có thời gian dư thừa mà đắm chìm trong trong chuyện cũ, anh thúc giục cô nhanh đi thay đổi trang phục, sau đó lại lấy tư thái y hệt người tình ôm lấy cô cùng đi ra cửa.
Tổng tài lão gia
Tác giả: Ngải Đông
Lôi Tân Dương chỉ muốn tung cho hắn một quyền, tại sao nửa đêm hai giờ sáng phải ngồi chỗ này nghe tên kia càu nhàu chứ? Ngay cả vợ mình cũng không quản được, hắn là người ngoài sẽ biết sao?
- Tôi không coi cô ấy là bà xã, vậy coi cô ấy là gì chứ?
Bạn tốt vẫn đang lầm rầm.
Lôi Tân Dương trợn mắt, tức muốn ói mửa:
- Vợ cậu chứ có phải vợ tôi đâu, cậu không biết, tôi biết chắc? Tôi còn chưa kịp nhớ rõ mặt mũi vợ cậu thế nào, nói không chừng gặp nhau trên đường chỉ là người xa lạ.
- Vợ cậu đang nghĩ gì?
Lôi Tân Dương thiếu chút tròng mắt rớt ra ngoài, há hốc mồm. Tại sao đột nhiên nhắc tới vợ hắn?
- Cậu cũng không biết vợ cậu đang nghĩ gì à?
- Nói nhảm, tôi đương nhiên biết vợ tôi đang nghĩ cái gì, nhưng, cậu cần biết vợ tôi đang nghĩ gì làm gì vậy?
- Suy nghĩ của phụ nữ chắc không khác nhau lắm.
- Sai rồi, sai rồi, cái này cậu sai to rồi. Tuy cùng là phụ nữ, nhưng suy nghĩ của họ cách nhau vạn dặm, vợ tôi và vợ cậu chắc hẳn không thuộc một loại người, vợ tôi nội tâm mềm như đậu hũ, chỉ cần tôi dịu dàng chiều chuộng, thêm chút nũng nịu là cô ấy đầu hàng ngay, nhưng nếu cậu dùng cách này trêu chọc vợ cậu thì chưa chắc cô ấy đã nhún nhường đâu, mà biết đâu được, cậu thử một lần đi xem sao.
Dục Vọng Độc Chiếm Của Ma Vương
Tác giả: Kim Cát
“Cùng nhau đi xuống đi.” Hắc Thứ Khoan cười nói, mang cô đi ra ngoài, mục đích là vậy thôi. Ở phía sau cô, anh đã cởi sạch quần áo, Nguyễn Yến Hi còn thẹn thùng cầm chặt tấm chăn mỏng che đậy, anh nhịn không được bật cười.
Biết rõ cô thẹn thùng lại bảo thủ, nhưng mà anh lại mê đắm khuôn mặt đỏ bừng gấp gáp không biết làm sao của cô.
Nhịn xuống ý cười, anh lướt qua cô đi xuống suối nước nóng, sau đó xoay người, vươn tay về phía cô, mặt Nguyễn Yến Hi lại càng nóng lên, nhờ ánh đèn chiếu rọi, thân hình rắn chắc hòan mỹ của Hắc Thứ Khoan lộ rõ không sót một thứ gì trước mắt cô. Dù vậy, nhất cử nhất động của anh vẫn tao nhã mà quý phái, sức quyến rũ trời sinh không có gì có thể che đậy.
Nguyễn Yến Hi hít sâu một hơi, mới quyết tâm buông tay ra, làm cho chăn mỏng rơi trên mặt đất, cô nhìn thấy ánh mắt của anh trong nháy mắt trở lên thâm trầm sâu rộng, hạ phúc nam tính cũng có phản ứng.
Màu đỏ trên mặt lan tới toàn thân cô, cô run run chìa ra đôi bàn tay nhỏ bé, Hắc Thứ Khoan không vội vàng thúc giục cô, mà là cẩn thận che chở đỡ cô xuống suối nước nóng.
Cô đứng trong phạm vi hơi thở của anh, nam tính dâng trào đang để ở bụng cô, Nguyễn Yến Hi cảm giác thấy một cỗ lạ lùng tăng vọt ở giữa hai chân chảy ra.
Giáo sư thường dịu dàng
Tác giả: Kim Huyên
Giáo Sư Thường Dịu Dàng là một truyện ngôn tình sủng kể về một anh chàng mang trong mình hai thân phận, một là tổng giám đốc cao quý, hai là một vị giáo sư trẻ tuổi rất tài năng. Nhưng anh lại coi trong cái danh hiệu thứ hai hơn, bởi vì nó mang lại nhiều điều lợi ích cho anh.
"Cừu Kính, nói thật, "hắn cười một lát, chậm rãi mở miệng hỏi: "Bạn bây giờ không phải đang công tác tại trung tâm môi giới hôn nhân chứ?"
Cừu Kính nghe mặt đen một nửa, thiếu chút nữa hộc máu. Trong lòng anh đang cuồng mắng, nhưng ngại vì buồn cười lại không dám cười bà xã đại nhân ở bên cạnh, có không vừa lòng cũng chỉ có thể nhịn xuống chờ có cơ hội lại báo mối thù này.
Trung tâm môi giới hôn nhân?
Tên này thật là...Con mẹ nó!
Đại sói hoang ôn nhu
Tác giả: Mễ Lộ Lộ
Đại Sói Hoang Ôn Nhu là một truyện ngôn tình sủng kể về một cô tiểu thư đã đến lúc phải lấy chồng và cha cô đã sắp xếp hôn sự cho cô đầu vào đó, nhưng cô chưa muốn kết hôn nên quyết định đào hôn và bỏ nhà ra đi.
Cả nàng cũng vậy! Nàng không ngờ khi Hạng Duật nổi điên lên lại như con thú khát máu đến như vậy, hắn tức giận thụi vào bụng gã kia vài cái. Lúc đó nàng còn nghe từ trong bụng gã côn đồ kia vang lên tiếng gì đó.
Chỉ e cả xương cốt đều gãy hết.
Nàng liền xông lên phía trước, không quản đến chuyện cú đấm sắt của hắn có rơi trúng người nàng hay không, trong chớp mắt lao ra ngăn căn sự bạo lực của hắn.
Nhưng quả đấm đã vung ra không kịp thu hồi. Mặc dù hắn vừa nhìn thấy gương mặt nhỏ của nàng, tay đã cố gắng kìm lại lực độ, nhưng vẫn đấm trúng gò má của nàng.
Gương mặt nhỏ của nàng bị sức đấm của hắn tạo nên một vết bầm, làm cho mắt nàng nổ đom đóm.
- Đau quá! Đau quá! – Nước mắt của nàng không ngừng rơi, dù đã trở về Kim Bảo trang nàng vẫn cứ khóc không thể kiềm được – Chàng đánh ta, chàng vậy mà lại đánh ta...
Hắc bá tước vui vẻ
"Nếu là như vậy đủ làm cho anh ấy yêu cô thì rất tốt, cho nên tôi đã đánh đố với anh hai, nếu tôi có thể làm cho cô ở lại, anh ấy sẽ quen với cô, tôi cố ý dọa cô, muốn làm cho cô hôn mê vài ngày, cái này gọi là lâu ngày sinh chuyện thôi. .Hi." Tinh thần Ưng Tiểu Kì hăng hái bừng bừng nói thêm.
Ưng Tư Lạc đứng sững lại, mặt đỏ giống như Quan Công, trong mắt sóng dữ mãnh liệt, hận không thể tự tay làm thịt cô ngay lập tức.
Tề Vân Vân kinh ngạc không thôi, làm sao một cô em gái sẽ thiết kế "chu đáo" như vậy vì anh hai, thực quá khó khăn để tưởng tượng. Lặng lẽ nhìn về phía Ưng Tư Lạc, thấy vẻ mặt của anh rất khó coi, quả thực có thể so với tảng đá trong hố phân, cặp mắt âm u sắc bén kia bắn về phía em gái anh. . . . . . Thực rõ ràng từ vẻ mặt của anh nhìn thấy là anh cũng không đồng ý cho em gái làm như vậy.
Vậy. . . . . . vì sao anh ấy lại phải cởi quần áo của cô? Nếu thật sự không có một chút cảm giác đối với cô, tại sao lại làm như vậy? Cô thật muốn biết là anh nghĩ như thế nào.
Đầu óc thông minh của cô lập tức có một chủ ý, quay lại nói với Ưng Tiểu Kì :
"Ưng Tiểu Kì, tuy rằng thịnh tình của cô không thể chối từ, nhưng là tôi đối với anh cô một chút ý tứ cũng không có."
Chỉ có nói như vậy, mới có thể giữ gìn tự tôn của cô, cũng làm cho Ưng Tư Lạc biết, không phải chỉ có anh mới có thể bày ra gương mặt khó coi, cô mới là người cần anh đưa ra một lời giải thích hợp lí, sóng mắt của cô cố ý lướt qua Ưng Tư Lạc một cách khinh miệt, muốn anh phải thành thật nhận lỗi.
Không Cẩn Thận Gặp Phải Nhân Vật Lớn
Tác giả: Khiết Tâm
Một khi nhận việc này cô phải giả thành Thẩm Mạn Trữ, thay cô ấy đi gặp vị hôn phu của cô ấy trong hai tháng. Mặc dù lúc trước cô đã từng giả thành Thẩm Mạn Trữ nhưng chỉ có 1 ngày, còn lần này là hai tháng!!
Nếu…nếu như trong hai tháng này, lộ ra sơ hở gì thì hậu quả không thể lường trước được.
Còn có, cô không biết vị hôn phu của Thẩm Mạn Trữ là người như thế nào, lỡ như đó là tên sắc lang hay là người biến thái thì sao?? Cô hẳn là không xong rồi?? Nhưng…hai mươi triệu là con số hấp dẫn!
Có hai mươi triệu cô có thể mua nhà, trả hết nợ…Cho dù cô đi làm cả đời cũng không kiếm được con số này!
“Chuyện này…” Cô cúi đầu nhìn tờ chi phiếu trong tay, có chút hưng phấn và do dự.
Hai mươi triệu…..Thật sự là hai mươi triệu, không phải là hai triệu! Đồng ý hay là không đây?
“Mật Mật…” Thấy Tiền Mật Mật không lên tiếng, Thẩm Mạn Trữ nóng nảy gọi. Cô không muốn kéo bạn tốt xuống nước, nhưng cô không nghĩ ra phương án khác, cô không cam lòng bỏ người mình yêu mà đi lấy người khác.
Oan gia biến thân gia
Tác giả: Hải Lục
Truyện Oan Gia Biến Thân Gia, câu chuyện ngôn tình sắc nói về chuyện tình của một cặp oan gia trẻ, luôn đối đầu với nhau từ nhỏ, cô
không muốn dính líu cũng không muốn nhìn thấy hắn nhưng tại sao hắn cứ xuất hiện trước mắt cô như oan hồn không tan.
Tiểu Lỵ im lặng một chút, bất đắc dĩ lại nhắn dùm Trầm Văn Tề “Phó tổng, Trầm tiên sinh hy vọng có thể nói chuyện qua điện thoại với chị một chút, có thể chứ?”
Phạm Ý Hân nhíu mày.“Tiểu Lỵ, chị nói chị không rảnh.”
Lại là lặng im một chút, thanh âm Tiểu Lỵ lại vang lên “Phó tổng, Trầm tiên sinh nói nếu không thể trực tiếp nói chuyện, đành phải thông qua em chuyển đạt……”
Phạm Ý Hân sửng sốt một chút, biết Trầm Văn Tề nói như vậy tuyệt đối là uy hiếp, nàng cắn răng, tuy rằng không quá cam nguyện, nhưng chỉ có cách phải đồng ý “Được rồi, để cho anh ta nói chuyện.”
Trong chốc lát sau, trong điện thoại truyền ra thanh âm thấp nhu của Trầm Văn Tề “Xin hỏi em là thật sự không rảnh, hay là không muốn gặp anh?”
“Việc này……” Phạm Ý Hân ngồi dựa lưng vào trên ghế dựa, tạm thời dứt bỏ nghiệp vụ đáng ghét, đem tâm lực đặt ở trên vấn đề cùng hắn thảo luận.“Theo hiểu biết của anh về tôi, anh cảm thấy đáp án là cái nào?”
Nữ Vương Bạo Ly Hôn
Tác giả: Lục Phong Tranh
Đối mặt cô từ đầu tới cuối đều lạnh lùng vô tình không đếm xỉa đến, anh một câu đều không có chỉ trích cô, sau khi ly hôn nhớ đến, việc này càng khiến cho Dư Bội Ny hối hận.
Nói trắng ra, yêu kỳ thực rất đơn giản, cho dù chính là khi ốm đau, đưa cho đối phương một lý nước ấm, ý nghĩa đều hơn xa so với việc tặng đối phương kim cương châu báu.
Ly nước ấm có thể cho anh uống thuốc, có thể làm cho bệnh tình của anh thuyên giảm, kim cương châu báu chỉ có thể là làm đẹp, thậm chí là trói buộc.
Mà đồng dạng, thương tổn cũng rất đơn giản, thờ ơ lạnh nhạt liền dư thừa.
Trở lại như vậy thì không, bởi vì đã phải trải qua một lần, Dư Bội Ny biết rất nhiều chuyện sắp phát sinh, cô có lẽ không thể nắm trong tay việc sự tình phát sinh hay không, nhưng cô có thể cố gắng thay đổi kết cục, biết anh sẽ sinh bệnh, điều cô có thể làm chính là đem hết toàn lực chăm sóc anh.
Nhìn xem đồng hồ trên tường, mười giờ hơn, chuyến bay hẳn là đã thuận lợi đến Đài Loan, xấp xỉ khoảng một giờ sau, anh sẽ về nhà.
Mặc dù biết rõ như thế, Dư Bội Ny ngồi ở trong phòng khách, vẫn không yên lòng ấn điều khiển từ xa, cả đầu hình ảnh đều là Doãn Đường Tuyền, nếu tận mắt nhìn thấy anh xuất hiện, mới có thể yên tâm.
Nuôi Anh Là Họa
Tác giả: Cốc Nguyệt Ưu
Ngược lại Cung Đằng Á Hi, hắn khẩn trương đòi mạng, chỉ sợ Quan Long Tam có thể nhất thời cầm giữ không được bắt hắn ăn.
Hai người cùng ở bên trong một gian phòng, làm cho Cung Đằng Á Hi vừa thẹn thùng lại xấu hổ.
Cung Đằng Á Hi tắm xong, phát hiện trên giường không có người, nguyên lai Quan Long Tam đã nằm ngủ trên ghế sô pha.
Hắn đến gần Quan Long Tam, ngồi xổm người xuống nhìn kỹ hắn, thế này mới phát hiện mũi hắn thật cao, đường cong cương nghị như đao khắc, nhưng mà hai đầu lông mày lại mang theo một cỗ ưu thương thản nhiên.
Cung Đằng Á Hi lớn gan nhẹ nhàng xoa khuôn mặt của hắn, cảm thụ lấy xúc cảm chân thật kia, có loại cảm giác kỳ quái làm cho hắn không tự chủ mấp máy môi, chậm rãi chạm vào.
Ai biết mới nhẹ nhàng chạm một cái, Quan Long Tam lại bỗng nhiên tỉnh lại, mở con ngươi đen mờ mịt.
Quan Long Tam cười, dùng tiếng nói trầm thấp vô cùng mê hoặc nói: "Em ăn vụng đậu hũ của anh?"
"Không có, anh hiểu lầm. Tôi chỉ là muốn đánh thức anh, tôi đã tắm xong, nên gọi anh dậy tắm." Cung Đằng Á Hi vội vàng khua tay phủ nhận.
Đọc nguyên bài viết tại : List truyện ngôn tình 10 chương lãng mạn hài hước
0 nhận xét:
Đăng nhận xét